Hông gãy đưa đến nguy cơ tử vong cao hơn.

Người lớn tuổi gãy hông có khả năng tử vong gần 25% trong 5 năm tới, một nghiên cứu Canada nhận thấy.

Tỷ lệ tử vong 5 năm đối với những người gãy xương sống là 16%, theo nghiên cứu trên tạp chí Canadian Medical Association Journal cho biết.

Nghiên cứu, bao gồm 7.753 người tuổi 50 và những người lớn hơn từ tất cả các nơi khác của Canada, nhận thấy rằng gãy hông gia tăng nguy cơ tử vong 3,2 lần và gãy xương sống gia tăng nguy cơ 2,7 lần, tác giả cuộc nghiên cứu George Ioannidis, Đại học McMaster ở Hamilton, Ontario.

Một số nghiên cứu trước đã phác thảo những nguy cơ gãy xương đối với những người lớn hơn tuổi, Ioannidis nói. “Sự khác nhau giữa cuộc nghiên cứu này và các nghiên cứu khác đã được thiết kế”, ông nói. “Chúng tôi đã lựa chọn ngẫu nhiên những người dân Canada, theo dõi những vùng có 40% dân Canada. Những nghiên cứu khác đã theo dõi những mẫu không ngẫu nhiên, từ bệnh viện hay các vùng địa lý đặc biệt”.

20 yếu tố khác nhau có thể ảnh hưởng đến nguy cơ tử vong và nhiều kiểu gãy xương khác nhau được nhận biết trong nghiên cứu này, Ioannidis nói. Mối quan hệ có ý nghĩa nhất được nhận thấy là gãy hông và xương sống.

Các nỗ lực nghiên cứu, được gọi là nghiên cứu loãng xương đa trung tâm của người Canada, tập trung vào những tác động của các bệnh yếu xương được nhận thấy chiếm 1/4 nữ trên 50 tuổi và là 1/8 ở nam giới với cùng độ tuổi đó.

“Tôi không nghĩ rằng các cá nhân hoàn toàn biết rõ về các hậu quả của loãng xương”, Ioannidis nói. “Nó không chỉ gây ra xương yếu mà còn làm tử vong”.

Tỷ lệ phụ nữ  trên 50 tuổi sẽ chịu đựng tình trạng gãy hông là 1/6, ông nói.

Mọi người nên bắt đầu suy nghĩ về những nguy hiểm có thể của loãng xương ở độ tuổi đầu 50, Ioannidis nói. “Nếu bạn lo lắng về điều nó, bạn nên chắc chắn phải hỏi tham khảo ý kiến bác sĩ. Chúng ta có thể hành động sớm. Chúng ta có những thuốc rất hữu hiệu và nhiều sự can thiệp không cần thuốc để giảm những hậu quả của việc té gây gãy xương”.

Những can thiệp không y khoa đó là một yếu tố đặc biệt của Maureen Ashe, đồng tác giả của bài báo cáo, nhà điều tra tại Bệnh viện đa khoa Vancouver.

Sự mất mát do gãy xương có thể lớn hơn những báo cáo trong nghiên cứu, Ashe lưu ý. Sự suy yếu khả năng nhận thức và mất trí là những yếu tố nguy cơ chính đối với các tình trạng gãy xương có liên quan đến té ngã, bà nói, và những người có những bệnh này thường gặp khó khăn để phục hồi, và do đó có thể được giới thiệu lại trong nghiên cứu này.

Những yếu tố nguy cơ khác bao gồm thị lực kém hơn, giảm khả năng cân bằng và những tác dụng có thể có của việc dùng nhiều thuốc, bà nói.

Sức khỏe của xương có thể được hỗ trợ, bà nói rằng các hoạt động thể chất thích hợp.

“Nhưng có cả hai yếu tố nội và ngoại ảnh hưởng đến khả năng gãy xương”, bà nói. “Nhiều nghiên cứu về phòng bệnh đã được thực hiên để cải thiện môi trường sống của con người, như bảo đảm có thảm nhỏ thích hợp tránh trượt ngã, để những tay vịn ở những nơi cần thiết”.