(Trích trong ‘Cảnh Nhạc Toàn Thư’, của Trương Cảnh Nhạc, Trung Quốc)
Vương Bồng Tước, ngoài 30 tuổi, bị chứng hầu tý gần l0 ngày. Cả đầu và mặt sưng to, cổ phình ra như thân cây chuối, hơi thở gấp, nói không thành tiếng, họng sưng, miệng loét, đau đớn lắm. Phải nhờ một người tựa cho ngồi, không sao nằm được. Chẩn mạch thấy Tế, Sác, Vi, Nhược, tiếng nói nhỏ, yếu như không liền hơi. Hỏi người nhà về các thuốc đã uống thì hầu hết là Hoàng cầm, Hoàng liên, Tri mẫu, Hoàng bá. Xét bệnh này, do bệnh nhân bị thương tổn, đồng thời bị các loại thuốc hàn lương bức bách mới đến nỗi hàn thịnh ở dưới, đẩy dương lên trên, dù chỉ uống nước cũng khó nuốt trôi nhất là lại rất sợ phiền nhiệt ... Thăm bệnh xong, Cảnh Nhạc nói : “Bệnh này nguy lắm rồi, nếu chậm nửa ngày nữa thì khó cứu được… Liền cho dùng bài Chấn Âm Tiễn ( Cam thảo 4g, Ngưu tất 8g, Nhục quế 4g, Phụ tử 4g (chế ), Thục địa 12g, Trạch tả 8g), sắc đặc, để thật nguội lạnh, cho uống từng hớp dần dần. Qua một đêm, đầu, cổ, xọp hẳn, trong cổ chỉ còn hơi đau. Cho uống thêm bài Ngũ Phúc Ẩm (Bạch truật 8g, Cam thảo 4g, Đương quy 8g, Nhâm sâm 8g, Thục địa 8g). Chỉ vài thang là khỏi hẳn.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn